Một lần tản bộ trên Tam Đảo, người bạn thân nói với tôi về tình yêu trong nhạc Trịnh. Trong rất nhiều sắc thái của tình yêu thì Trịnh Công Sơn có thứ tình yêu ngậm ngùi, thoáng chốc như hoa quỳnh, xa xôi như cánh chim trời. “Từ lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng”, từ lúc yêu là đã biết chia tay, để rồi cái sầu muộn trở thành âm u.
Em B7 Nắng có hồng bằng đôi môi em D Am Mưa có buồn bằng đôi mắt em F#m B7 Tóc em từng sợi nhỏ B7 Em Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh Gió sẽ mừng vì tóc em bay Cho mây hờn ngủ trên trên vai Vai em gầy guộc nhỏ Như cánh vạc về chốn xa xôi E C#m Nắng có còn hờn ghen môi em F#m A Mưa có còn buồn trong mắt trong E B Từ lúc đưa em về A E Là biết xa nghìn trùng Suối đón từng bàn chân em qua Lá hát từ bàn tay thơm tho Lá khô vì đợi chờ Cũng như đời người mãi âm u Nơi em về ngày vui không em Nơi em về trời xanh không em Ta nghe từng giọt lệ Rớt xuống thành hồ nước long lanh
2 Comments
Cảm ơn bạn rất nhiều, toàn những bài mình thích. Mình là một rất người hâm mộ nhạc Trịnh và nhạc của Vũ Thành An.
Mình đi theo nhạc classic khá lâu, giờ thấy đệm hát hay quá muốn học nhưng mãi ko đạt. Mình rất muốn làm quen với bạn. Nếu hân hạnh add nick mình và cùng trao đổi nhé YM: chieudong4712
Thân
cuoc doi do co bao lau ma hung ho